tất cả Lớp 12 Lớp 11 Lớp 10 Lớp 9 Lớp 8 Lớp 7 Lớp 6 Lớp 5 Lớp 4 Lớp 3 Lớp 2 Lớp 1

Bạn đang xem: Đóng vai quang trung kể lại trận đánh

*

*

Xem thêm:

Năm ta kéo quân ra Bắc lần thiết bị hai nhằm bắt Vũ Văn Nhậm, sợ hãi thanh cố Tây Sơn, sau khoản thời gian ta rút về Phú Xuân, Lê Chiêu Thống hèn kém sang mong cứu triều đình Mãn Thanh. Giặc Thanh chỉ đợi tất cả thế, ồ ạt kéo sang, nhân thời cơ này ý muốn thôn tính nước ta làm quận, huyện. Được tin, ta cực kỳ căm giận. Ta căm bọn giặc tham tàn, gian ác ; giận bạn thân vua quan tiền bù nhìn chào bán rẻ đất nước. Lòng ta như lửa đốt, đứng và ngồi không yên. Ta liền đàm đạo với tướng mạo sĩ định thân chinh nỗ lực quân đi ngay. Nhưng lúc này lòng dân chưa yên, ta đành nghe theo lời khuyên răn của quần thần, tế cáo trời đất, lên ngôi hoàng đế rồi mới hạ lệnh xuất quân.Xong xuôi hầu hết việc, ta đại hội binh mã thuỷ bộ, chuẩn bị sẵn chiến lược tiến đánh, mở cuộc lưu ý binh, an ủi và kêu gọi binh lực đoàn kết tấn công đuổi giặc nước ngoài xâm, mở tiệc khao quân, tạo thành 5 đạo, thân hành vắt quân ra trận. Tối 30 đầu năm mới lên đường, thời khắc mà quân giặc khinh suất nhất. Ta hẹn chắc hẳn rằng với tướng sĩ là ngày mồng 7 tết đã dẫn đại quân vào mở tiệc ăn mừng thành công giữa kinh thành Thăng Long.Quân ta ra mang đến sông Gián, binh lính giặc trấn thủ ở kia tan vỡ. Toán quân Thanh đi trinh sát bị bắt sinh sống hết. Nửa đêm mồng 3 đầu năm mới Kỉ Dậu (1789), quân tiến cho tới Hà Hồi, Thượng Phúc, âm thầm lặng lẽ vây bí mật thành, bắc loa điện thoại tư vấn vào trong. Chỉ cho lúc đó, quân giặc bắt đầu biết, rụng rời lo âu xin hàng, bao nhiêu lương thực khí giới phần đa bị quân ta tịch thu.Mờ sáng sủa mồng 5 tết, quân tiến gần kề đồn Ngọc Hồi. Ta truyền lệnh lấy sáu chục tấm ván, cứ ghép liền 3 tấm có tác dụng một bức, phía bên ngoài lấy rơm dấp nước tủ kín, cứ mười fan khiêng một bức dàn thành trận chữ "nhất".Nhân gió bắc, quân Thanh bèn sử dụng ống phun sương lửa ra để tàn phá quân ta nhưng không ngờ trời lại thay đổi gió phái mạnh thiêu đốt lại bầy chúng. Quân Thanh kháng cự không nổi, bỏ chạy tán loạn, giẫm đấm đá lên nhau nhưng chết. Tướng tá giặc là Sầm Nghi Đống bắt buộc thắt cổ trường đoản cú tử. Tính trước rằng nỗ lực nào quân Thanh cũng tra cứu lối chạy trốn, ta bèn không đúng một toán quân theo bờ đê yên Duyên kéo lên, mở cờ trong bụng gióng trống đánh nghi binh sống phía đông. Quân Thanh toá chạy bắt gặp lại càng bồn chồn bèn tra cứu lối tắt theo con đường Vịnh Kiều. Ta lại mang lại quân đón đường, dồn giặc xuống váy đầm Mực, cho voi giầy đạp khiến cho quân giặc tởm hồn bạt vía, bị tiêu diệt như ngả rạ. Giữa trưa hôm ấy, quân ta tới thành Thăng Long. Tổng đốc Tôn Sĩ Nghị bấy giờ vẫn vẫn vui yến tiệc, nghe tin cung cấp báo, sợ hãi mất mật, không kịp mang áo giáp vứt chạy. Tướng mạo sĩ chen chúc, giẫm sút lên nhau cho nỗi các cây ước không chống chịu nổi đều bị đứt sập. Sông Nhị Hà chính vì vậy mà tắc nghẽn. Lê Chiêu Thống cũng hoảng hốt chạy trốn sang trọng Trung Quốc.


*

Bài làm

Hôm ni trăng sáng sủa quá, mấy đứa con cháu vẫn chưa chịu đi ngủ, chúng còn đã mải chơi đánh trận giả bên cạnh sân. Tiếng reo hò, khích lệ của chúng như thức tỉnh trong tôi đều kí ức đẹp nhất của 1 thời theo đội quân Tây đánh bách chiến bách thắng, duy nhất là chiến công đại phá quân Thanh do chính Quang Trung chỉ huy.Thời trai trẻ , tôi sống ở thị xã Tuy Viễn, lấp Quy Nhơn. Mùa xuân 1771, đất Tây Sơn sống động với sự phất cờ khởi nghĩa, lật đổ Trương Phúc Loan, lấy ở trong nhà giàu phân chia cho đơn vị nghèo của ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ. Tôi cũng đầu quân vào nghĩa binh Tây Sơn. Có thể nói chiến công của quân Tây Sơn là do Nguyễn Huệ -một vị tướng mạo tài ba, dáng thon dài lớn, tóc xoăn, mắt như chớp sáng, các giọng nói sang sảng như giờ đồng hồ chuông. Khi vua Lê Chiêu Thống chạy trốn quý phái Trung Quốc, Nguyễn Nhạc xưng đế , còn Nguyễn Huệ là Bắc Bình Vương. Tôi được cắt cử vào đội lính hầu cận đảm bảo ngài và chứng kiến được khả năng của bậc hero trong sự nghhiệp đảm bảo an toàn đất nước.Ngày 24 mon mười 1 năm Mậu Thân, cảm nhận tin cung cấp báo quân Thanh đã chiếm Thăng Long, Bắc Bình vương Nguyễn Huệ giận lắm họp những tướng sĩ định thân chinh nuốm quân đi ngay. Nhưng những người đến họp đã phần nhiều nói ngài nên bao gồm vị hiệu nhằm yên lòng dân rồi chứa quân ra Bắc. đề nghị ngày 25 tháng Chạp, Bắc Bình sẽ lên ngôi Hoàng đế, rước niên hiệu là quang đãng Trung rồi hạ lệnh xuất quân.Ngày 29 tháng Chạp, quang quẻ Trung đến Nghệ An, bàn việc quân với Nguyễn Thiếp. Nghe Nguyễn Thiếp nói không thực sự mười ngày, quân Thanh sẽ ảnh hưởng dẹp tan, vua mừng lắm, bèn đến tuyển lính, thông qua binh,rồi ra lời bao phủ dụ khích lệ tướng sĩ. Toàn bộ mọi người trong các số đó có tôi đa số lấy có tác dụng xúc động, lòng tin thêm nhiệt huyết tự tin trước cuộc chiến sắp mang đến dù quân thù lên mang đến hai mươi vạn.Ngày 30 mon Chạp, quang đãng Trung mang lại Tam Điệp, tha tội chết cho Ngô Văn Sở và Phan Văn lân về tội chưa đánh trận nào đã rút quân bởi vì họ chỉ hạng võ biền. Quang Trung biết sẽ là kế sách của Ngô Thì Nhậm nhằm mục tiêu bảo toàn lực lượng, trấn giữ địa điểm hiểm yếu, làm cho giặc kiêu ngạo, khinh suất tạo điều kiện cho quân Tây tô giành nuốm chủ động tiến công bất ngờ. Ngài còn dự tính sau thành công sẽ cử Ngô Thì Nhậm sang thương thuyết với bên Thanh nhằm nuôi chăm sóc lực lượng, xây dựng non sông vững mạnh. Rồi vua mở tiệc khao quân. Tối 30, cả năm đạo quân căn nguyên tiến ra Bắc.Sau đó ông chia ra làm năm đạo quân. Đạo nòng cốt do quang quẻ Trung trực tiếp chỉ huy, thẳng phía Thăng Long. Đạo đồ vật hai cùng thứ cha đánh vào tây Thăng Long cùng yểm trở mang lại đạo nhà lực. Đạo thứ tứ tiến ra phía Hải Dương. Đạo lắp thêm năm tiến lên lạng Giang - Bắc Giang, ngăn đường thoái lui của quân địch. Khi tiến thẳng đến thành Thăng Long, để giữ sức mang lại quân lính chiến đấu, ông sai sử dụng cáng làm cho võng. Hai tín đồ khiêng một bạn nằm ngủ và cứ núm luân phiên nhau đi xuyên suốt đêm.Khi quân Tây Sơn cho sông Thanh Quyết, quang quẻ Trung mang lại bắt hết quân vị thám đang làm việc trốn nên bọn giặc ngơi nghỉ Hà Hồi, Ngọc Hồi không thể biết gì cả.Nửa đêm ngày mồng 3 mon giêng năm Kỉ Dậu, vua quang đãng Trung mang đến vây kín làng Hà Hồi, bắc loa truyền gọi, quân bộ đội dạ ran để hưởng ứng như gồm vạn người. Quân giặc vào đồn hại hãi, xin hàng.Quân Tây tô thu hết lương thực, khí giới.Ở cuộc đấu đồn Ngọc Hồi, tôi thấy Nguyễn Huệ siêu cẩn trọng. Tối mùng bốn, tôi thuộc nhóm trực gác đảm bảo vua, tôi thấy ngài vẫn thao thức cả đêm. Đồn lũy Ngọc Hồi được xây cất kiên cố, bao bọc đều được gặm chông sắt và chôn địa lôi.Để sẵn sàng đánh đồn Ngọc Hồi, vua quang quẻ Trung truyền đem sáu mươi tấm ván, cứ bố tấm ghép thành một bức, bên ngoài lấy rơm dấp nước bao phủ kín, được nhị mươi bức. Rồi kén bộ đội khỏe mạnh, cứ mười người khênh một bức, sườn lưng giắt dao ngắn, nhị mươi fan khác cố binh khí theo sau, dàn trận thành chữ "nhất". Vua quang quẻ Trung cưỡi voi đi thúc,, đội cửa hàng chúng tôi có nhiệm vụ bảo vệ vua mà lúc này cũng trở thành những người dân lính xông vào trận đấu theo hiệu lịnh của ngài.Mờ sáng sủa mùng năm tiến gần kề đồn Ngọc Hồi. Quân Thanh nổ súng bắn, chẳng trúng ai. Nhân bao gồm gió bắc, chúng cần sử dụng ống phun sương lửa nhằm mục đích làm quân Tây sơn rối loạn. Nhưng mà trời bất chợt trở gió nam, tạo nên quân Thanh rối loạn hàng ngũ. Quang đãng Trung liền lãnh đạo đội khênh ván vừa bít vừa xông lên. Lúc gươm giáo hai bên đã chạm nhau thì quăng ván xuống, ai nấy dùng dao ngắn chém bừa, những người cầm gươm giáo theo sau hầu như nhất tề xông lên hiệp lực. đồng thời đó, đạo quân sản phẩm công nghệ hai với thứ ba tiến công đồn Đống Đa, Sầm Nghi Đống thắt cổ chết. Quân Thanh đại bại, thây ở đầy đồng, tiết chảy thành suối.Trận tấn công thành Thăng Long, quang Trung bày cụ gọng kìm, mang đến đạo quân thứ tư bày nuốm nghi binh ở phía đông. Quân Thanh thấp thỏm tìm đường tắt thì chạm mặt đạo quân trang bị năm. Chúng vội lùi về váy đầm Mực, làng mạc Quỳnh Đô thì bị quân Tây Sơn mang lại voi giầy chết. Thân trưa mùng năm tết, quang quẻ Trung kéo quân vào Thăng Long. Nói về Tôn Sĩ khi nghe đến tin quang Trung đánh đồn Ngọc Hồi, hắn sợ mất mật, ngựa chiến không kịp đóng góp yên, người không kịp mang áo liền kề dẫn lũ lính né mã bỏ chạy về hướng bắc. Quân Thanh nghe tin, vứt chạy, tranh nhau qua cầu. ước đứt, quân Thanh rơi xuống nước mang đến nỗi nước sông Nhị Hà tắc nghẽn. Vua Lê Chiêu Thống và bầy tùy tùng vứt chạy trốn sang trọng Trung Quốc.

Chiến công đại phá quân Thanh của quang đãng Trung là niềm từ bỏ hào dân tộc. Dù rằng quân Thanh có hai mươi vạn tuy nhiên với tài chũm quân lỗi lạc của Nguyễn Huệ, với lòng yêu nước thiết tha với sự đoàn kết của các tướng sĩ, đội quân Tây tô đã tạo sự kì tích. Thời gian vua mất, Nguyễn Ánh lật đổ nhà Tây Sơn, lập đề nghị nhà Nguyễn, những người lính như tôi sau một thời hạn bị bắt được thả về quê Dù thời gian có trôi qua, cơ mà âm hưởng thắng lợi vẫn vang vọng mãitrong tôi, hình ảnh vị nhân vật dân tộc Nguyễn Huệ sống mãi với non sông,đất nước cùng nhất là trong tâm địa các tướng mạo sĩ từng cùng ngài xông trộn trận mạc:Mà ni áo vải cờ đào,Giúp dân dựng nước xiết bao công trình!